Nguyễn Lương Tuấn

Nhớ Mãi Sài Gòn






Cứ mỗi buổi sáng nghe tin Sài Gòn
Cô Vít hoành hành vô cùng sốt ruột
Số ca lây nhiễm lên tới hàng ngàn
Sài Gòn âu lo, Sài Gòn siết chặt
Cách ly phong toã không được ra đường
Sài Gòn lúng túng chẳng biết sao đây
Sài Gòn với tôi hai tiếng thân thương
Từ thuở ấu thơ nghe cha đã nói
Thủ đô yêu dấu Sài Gòn đó con
Hòn ngọc viễn đông sức sống dâng tràn
Các nước xung quanh khâm phục Sài Gòn
Từ Sin ga po cho đến Thái Lan
Từ nước Đại Hàn cho đến Mã Lai
Đều nhìn Sài Gòn với bao mơ ước
Một ngày nào đó được như Sài Gòn
Tôi được sinh ra lớn lên trưởng thành
Con dân nước Việt miền Nam Việt nam
Hấp thụ Giáo dục với lòng kiêu hãnh
Tự do, nhân bản khai phóng người ơi
Tuổi đời đã cao lòng vẫn tự nhủ
Tôi là thằng tôi sản phẩm Sài Gòn
Kỷ niệm trở về bồi hồi xúc động
Nhớ lắm Sài Gòn những ngày lưu lạc
Tá túc Sài Gòn, nơi này nơi khác
Nhớ những con đường nơi chốn đi qua
Nhớ Thoại Ngọc Hầu nhớ Lê Văn Duyệt
Nhớ Trương Minh Ký Vạn Hạnh đây rồi
Nhớ Đường Yên Đỗ với lá me bay
Phan Thanh Giản ơi đường ta đếm bước
Chân đạp lá vàng nghĩ chuyện tương lai
Đây rồi Nguyễn Huệ đại lộ huy hoàng
Người xe tấp nập bước đi sợ lạc
Thích Lê Thánh Tôn con đường hoa trái
Chôm chôm mãn cầu sầu riêng thơm ngát
Miền Nam trù phú cuộc sống căng đầy
Như lồng ngực căng cô gái Sài Gòn
Nhớ sáng chủ nhật ngồi cùng với anh
Nhà hàng Thanh Bạch, dĩa thịt bò kho
Ly cà phê đá nhâm nhi nhìn ngắm
Mõi mắt trông tìm có người ấy không
Sài Gòn một ngày đổi chủ sang tên
Từ từ lạ mặt thân quen không còn
Người ơi nhớ mãi Sài Gòn yêu dấu
46 năm rồi – Sài Gòn đổi tên
Chừ đây Cô Vít quậy phá tung hoành
Mong sao Sài Gòn vượt qua kiếp nạn
Sài Gòn trở về như thuở ngày xưa !

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 23 tháng 11 năm 2021

Bình luận về Bài thơ "Nhớ Mãi Sài Gòn"